LÀ CÔ GIÁO
Thơ vui về giáo viên
Là cô giáo phải xinh tươi
Là cô giáo phải nhiều người tin yêu
Cô giáo là phải biết chiều…
Chồng con và “lũ tiểu yêu” lớp mình
Cô giáolà phải phân minh
Riêng chung cần nhớ, lý tình đừng quên
Cô giáo phải nấu ăn ngon
Cô giáo phải biết chăm con hồng hào
Không được tư tưởng anh nào
Chỉ riêng anh xã gửi trao nỗi niềm
Cô giáo phải có phép tiên
Bước chân dẫu mỏi, trống liền đứng thôi
Cô giáo phải giỏi “lội bơi”
Sông sâu sóng cả buồn vui giữa dòng
Có khi cũng phải “lên đồng”
Nhập vai bài giảng – trò không thấy nhàm
Cô giáo nhiều lúc đa đoan
Niềm riêng chưa vẹn còn toan nỗi trò
Cô giáo không được trễ giờ
Điểm danh vào sổ - thi đua bị trừ
Cô giáo có dạy thêm giờ
Là san gánh nặng đâu mơ nhiều tiền
Cô giáo dẫu có yếu mềm
Vẫn luôn vững gánh chung, riêng vẹn toàn
Bảng đen, phấn trắng, lòng vàng
Sớm mai gieo chữ đảm đang trồng người
Cô giáo ơi giữ nụ cười…
Mình yêu – nghề chẳng phụ người yêu đâu!
Tác giả Ngô Minh Hà- trường THPT Dương Quảng Hàm